Thứ Bảy, 19 tháng 2, 2022

Trăng Tà


Khuya ngồi ngẫm nghĩ thấy mà đau,
Rót thêm vài chén mong tiêu sầu,
Trăng tròn và sáng, đêm yên quá
Mà Phật, mà Pháp ở mãi đâu...?

Tàng Kinh đầy chữ im trong tủ,
Phật tượng trên điện cười ủ rũ,
Người đối nhau bằng mắt hận thù,
Lòng mê đắm riêng cuộc viễn du...

Tự hỏi sao mình dạt về đây?
Tự hỏi sao rượu bỗng quá cay?
Tự hỏi nay phải đời mạt thế?
Gấp gấp một mình bỏ về Tây?

Lòng người không hướng, sao phải cố?
Nhân Duyên không tròn, chuyện chẳng nên!
Ai ai cũng phải theo nghiệp số,
Sự sự sẽ chìm vào lãng quên!

Ừ! Thôi! Như mây thoáng qua thềm,
Như gió lướt nhẹ đầu ngọn cây,
Không phải nghĩ, phải suy thêm nữa,
Chẳng nên phí đêm thanh với trăng huyền!


~ Lạc Hải Âm
Nửa đêm, đầu ngày 18/12 lịch Tạng.
Lại một đêm buồn cận Losar, trong tâm tình của một kẻ bị bỏ lại nhân thế!


Pháp Giới Tánh


Nhân Duyên rất mực trùng trùng,
Giữ Thương - Ghét
Thì còn sẽ "được" tương phùng mãi thôi,
Tựa như Hoa Nắng bên trời,
Tính - Tình một thể, chẳng rời sát-na,
Đồng chơn hiển hiện bao la,
Dù Có - Không,
Cõi lòng ấy vẫn cứ là Thường Nguyên!

Ah ~ Ah ~ Ah ~ 💛
Namo Gurubyah 🙏🙏🙏
Nam Mô Diệu Pháp Thân Tánh Kim Cương Thể Đại Bi Thường Tịch Quang Biến Chiếu Vô Ngại Khắp Pháp Giới 🌈🌈🌈

~ Tế Ông Thiện, nhân một đêm mơ màng về những điều ông viết và nói chất chứa một tấm hồn thiêng vĩ đại dành cho Tây Tạng và Đà Lạt.

Rumi từng nói rằng có hai thứ tình yêu không bao giờ vơi cạn: tình yêu ở tấm lòng của một người có thể bao dung được với cả thế giới và tình yêu ở người khát khao tri thức. Giữa những bậc Đạo Sư, Ông Thiện cũng không khác gì một nguồn cảm hứng cực lớn, xô đẩy tôi lao mình ra giữa đại dương bao la vô tận của trí tuệ và tình thương.

Với cùng một dòng máu lạnh, Kính Ông!


Lạc Hải Âm
HL 18/02/22


Hận Đồ Bàn


Phật ơi sao lắm nỗi nhiêu khê,
Tam sao thất bổn lạc nẻo về,
Đã hai ngàn năm trăm năm lẻ,
Đi riết cũng quành lại bến mê!

Thế theo thời, thời phải như thế,
Thật giả, giả thật vốn hai bề,
Lục độ duy chỉ còn pháp Nhẫn,
Nhìn xem Tam Giới diễn bi hề!


~ Lạc Hải Âm
HL 13/02/22

Thứ Bảy, 5 tháng 2, 2022

Tình Yêu Ấy


Tôi dự tính sẽ trải qua đêm Giao Thừa và mùng Một Tết như một ngày bình thường nhất có thể, nhưng ở đời không phải cái gì mình “muốn” cũng được và đôi khi điều tốt đẹp hơn lại xảy đến sau khi không đạt được thứ mình “muốn”. Vài chuyện cứ nối tiếp nhau giữ cho tôi thức đến tận nửa đêm, rồi tôi được gửi cho nghe một bài hát ngay thời khắc Giao Thừa. Lâu rồi không nghe nhạc và ôi thôi, bài hát này lại khiến tôi chìm đắm trong cõi Tâm tưởng mà quên mất thực tại vốn đã chẳng mấy khi thuộc về mình. Từng dòng nhạc thuộc thể loại yêu thích tuôn chảy giữa đêm, giọng ca đúng kiểu yêu thích với từng câu chữ trầm ấm, không quá chậm hay nhanh, vừa đủ để tôi nắm bắt nội dung và tận hưởng những khía cạnh hòa phối. Tôi vẫn tiếp tục nghe với một Tâm thái khách quan nhất cho đến khi cảm xúc bất ngờ được đẩy lên cao trào ở khúc cuối bài…ồ…một đoạn Rock!!! Lúc này, tôi mới như được đưa ngược trở về Quá Khứ, nguồn cảm thức hạnh phúc mạnh mẽ ngày nào đã trở về một cách sống động như kiểu Hỷ Giác Chi…Tới đây tôi nhận ra rằng, dù khi xưa chưa học Phật nhưng cái lối sống tự nhiên đón nhận mọi thứ, không hy vọng và sợ hãi, chính là một kiểu hạnh phúc chân thật và đó cũng là Nhân mang đến Hỷ Giác Chi hôm nay, và niềm Vui hôm nay cũng có thể tiếp tục làm Nhân cho một quả Vui nào đó nữa trong tương lai. Như vậy, từng luồng Tâm thức xuất hiện trong mỗi khoảnh khắc hiện tại rõ ràng đều là dòng chảy tương tục của Nhân Quả. Chẳng phải cứ lúc nào cũng buộc Tâm gắn chặt vào những hoạt động “nhân danh điều thiện” thì mới được an lạc, thứ an lạc này không vững chắc, mà theo tôi thì điểm mấu chốt nằm ở chỗ bạn phải biết cách vận dụng Pháp làm sao để Tâm được an lạc trước bất cứ hoạt động nào của đời sống. Lúc này kẻ học Đạo trở thành hành giả, và một hành giả thì không tự tách mình với Đời, từ đó mới dần dần giảm trừ được thứ Tâm chấp thủ nhị nguyên vốn là Nguyên Nhân chính yếu của Khổ Đau. Nếu việc lắng nghe Pháp không đem lại cho ta sự bình thản trước các cảnh xảy đến thì tôi e rằng việc tu học cần phải được xem xét lại một cách cẩn thận, kỹ lưỡng hơn để thấy ra vấn đề thực sự nằm ở đâu. Cũng vậy, trong Kinh thường nhắc đến diệu dụng của Hỷ Giác Chi, khi một số vị Tỷ Kheo và ngay cả chính Đức Phật lúc lâm trọng bệnh, chỉ cần được nghe lại vài lời Pháp thì trạng thái khinh an, hỷ lạc của quá khứ lập tức sống lại ngay hiện tại, Tâm thức trở nên cực kỳ sung mãn giúp chữa lành bệnh khổ nơi Thân. Hỷ Giác Chi không đến từ lời Pháp mà đến từ sức mạnh tiếp thâu và chuyển hóa Tâm thức khi lời Pháp rót vào tai hành giả, nó là một trạng thái Tâm khi tiếp xúc với cảnh. Đó là cách thức liên hệ giữa Thân và Tâm, là cách vận dụng thiện xảo Pháp vào Thân Tâm, là mối giao kết giữa Thân Tâm và những dòng năng lượng tương tục xuyên suốt ba thời (Quá Khứ - Hiện Tại- Vị Lai). 

Nhân Quả ba thời không sai chệch, không bao giờ dối gạt nên khi đã có được thân người quý báu thì mỗi người chúng ta cần học Phật để trở thành một người nông phu biết cách cày xới thông minh trên mảnh ruộng Tâm thức của mình. Mỗi chúng sinh đều có một thửa ruộng, kích thước và chất lượng đất như nhau nhưng năng suất thu hoạch luôn tùy thuộc vào phương pháp mỗi người gieo và gặt như thế nào, nỗ lực bao nhiêu? Nhưng dù kết quả hiện tại có ra sao cũng chớ nên so sánh với người, dù gặt được ít hay nhiều, dù đời sống được sang hay nghèo thì  mỗi người luôn nhận được những bài học vô giá riêng để làm nền cho bản thân tiến về phía trước với một Tâm thức tiến bộ hơn, an lành hơn, bao dung hơn, rộng mở hơn… từ đó, mỗi ngày, mỗi tháng, mỗi năm… thậm chí là mỗi kiếp sống, chúng ta sẽ sung túc hơn, hạnh phúc hơn về mọi mặt hoặc có khi đạt đến Giác Ngộ viên mãn nếu thật sự hướng Tâm đến. 

Sau một khoảng thời gian được học Phật chuyên chú, tôi nghĩ rằng bài hát này đến với tôi trong khoảnh khắc năm mới như một lời nhắc nhở mình hãy luôn ghi nhớ cách sống của thuở nào, học Phật là để thấy được rõ hơn vấn đề chứ không phải để câu chấp vào lời Phật hay một thứ tôn giáo nào đó gọi là "Đạo Phật". Như thế, đời sống sẽ là tự nhiên và tràn đầy năng lượng dù nhịp điệu cuộc sống có thay đổi ra sao. Chẳng cần hồ nghi! Bởi Quá Khứ chắc chắn sẽ cho ta thêm một và nhiều ngày vui nữa trong Tương Lai như là những Quả và Nhân tất yếu nếu ta DÁM sống ĐẸP ngay trong Hiện Tại. Bản chất của vạn hữu vẫn là đổi thay nhưng nếu ta biết nhìn dòng chảy của cuộc đời như một khuôn nhạc, lúc thăng lúc trầm, lúc bình lặng, lúc sôi nổi thì đời sẽ thật đẹp; và cũng với chừng đó nhạc cụ nhưng tùy chủ ý mà ta viết nên dòng nhạc nào, đơn điệu hay mashup của pop, jazz, ballad, country, hiphop,...hay lựa chọn kết hợp một đoạn rock cháy bỏng, mãnh liệt không chứa đựng khoảnh khắc nào của niềm hối tiếc! Cuộc đời vốn luôn hoàn hảo trong từng khoảnh khắc như nó là, và tình yêu chân thật… không bao giờ sai…

“Thời gian không bất tận,
Tuổi xanh hai ta đã tận,
Mùa đông không níu chân lại,
Và tình yêu trong anh sống lại…
Một trưa hè buông nắng,
Một giao thừa mưa đẫm,
Một con đường bên nhau,
Dù có dài bao lâu…
Anh không thể nói dối em
Bằng con tim của… tình yêu ấy…

Mời các bạn cùng nghe bài hát “ Tình yêu ấy”


~ Lạc Hải Âm
HL 01/02/22




Kính Lễ Ôn Dịp Đầu Năm

 

Năm mới, canh khuya, con nhớ Người,
Nhớ viên kẹo, cái xoa đầu, nét cười tươi
Con nhớ hoài những mùa Xuân xưa ấy,
Đường Tết Trúc Lâm nắng ngập trời...

Những tháng năm hồn con còn trong trẻo
Ngờ đâu hạt Bồ Đề chớm đã gieo,
Bằng Tâm Đức, bằng Tình Thương vô tận-
Người chan rải mênh mông khắp nẻo về!

Ngày con bước lên đường làm du sĩ,
Người chứng minh bằng ánh mắt Từ Bi,
Con quỳ gối, ngước nhìn Người lặng lẽ
Hai dòng lệ tuôn đầy ngập lối đi...

Con chỉ là một sinh linh nhỏ bé,
Trôi dạt biển đời, lạc ngõ sơn khê,
Được Người cứu vớt, nắm tay dìu dắt
Thức con dậy giữa cơn mộng lầm mê!

Thuyền Từ Người đưa bao kẻ luân lạc,
Bước sang cõi bờ yên ổn an vui,
Từng lời Pháp giảng âm vang dào dạt
Như còn đây, luân chuyển khắp phương thời.

Người ơi, hãy gắng đợi con về nhé!
Hãy sống đời làm cội mát chở che!
Người ơi, đừng từ biệt con chẳng nói,
Đừng để tim con tan vỡ những bước về!

Con quyết vẹn tròn chí nguyện người trao,
Hầu báo ân hàm dưỡng tự thuở nao,
Không chìm đắm trong cơn mộng hư ảo,
Vững Tâm lành như núi biếc non cao.

Ôn ơi Ôn, gắng đợi, con đang về...



Lạc Hải Âm
02am, HL 04/02/22

P/S: Nhầm mùng 04 AL sinh nhật con,
Nguyện Người trụ thế dài lâu,
Nguyện Chánh Pháp trường tồn,
Nguyện Chúng Sanh quy hướng Chánh Đạo và bước trọn con đường Giải Thoát!

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật 🌸🙏🌸

Dịch Haiku - 03

                                        Ẩn sĩ                                       thưởng trà sớm                                      tĩ...